Truyện Ngắn Chia tay tình đơn phương13:59 / 06.11.2014 370 - Chia sẻ : 9.7 /10 |
- Chuyên đề: Truyện Ngắn Chia tay tình đơn phương
- Chuyên mục: Truyện Teen
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
- Chuyên mục: Truyện Teen
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Sao cực vậy con? Bài vở nhiều lắm hả? Chưa đến thi học kì mà con?
Tại có mấy bài kiểm tra khó quá má à!
Nó hẹn Tuân ra quán nước. Lần đầu tiên, chỉ có hai đứa đi chung. Ngạc nhiên, Tuân hỏi:
Tụi nó không rảnh à? Nhận học bổng hay sao mà ga-lăng vậy?
Tui không rủ tụi nó. Tụi nó đi đâu cũng vậy mà, có tụi mình cũng như không.
Cũng phải. Sao mặt bà khó coi vậy? Thằng nào nó bỏ bà hả? Nói nghe, tui xử nó cho.
Nhìn nét mặt Tuân, nó không chịu đựng thêm được nữa, nó muốn hét lên: “ Là ông đó, ông ngây thơ không biết tui đang nghĩ gì hay ông cố tình không hiểu?” Nhưng Tuân đối với nó quá chân thành, nó không muốn mất đi tình bạn này, và nó biết, nếu nói ra thì nó vĩnh viễn mất đi tất cả khi Tuân chỉ xem nó là bạn.
Ê, bà bị sao đấy?- Tuân hất mạnh tay nó hỏi?
Có gì đâu, tự nhiên tui thấy buồn nên muốn rủ ông đi uống nước thôi.
Im lặng một hồi lâu, nó nói tiếp:
Rủ Hà, lúc nào nó cũng huyên thuyên chuyện tụi nó. Dù gì tui với ông cũng giống nhau, hay là tui với ông lập Hội độc thân đi!
Nó chẳng hiểu sao nó lại nói ra những lời đó. Tuân lay tay nó như kéo nó về với hiện tại.
Bà nói gì nghe kì cục dữ? Có phải Mai, bạn tui không đấy? Bà lây tính của Hà rồi, tui chẳng thèm vào hội gì đấy của bà đâu, bà định tách nhóm hả? À mà tui có người để đưa đón rồi đấy! Bà cũng chịu một anh đi, kén vừa thôi.
Một luồng điện chạy qua người nó, nó giật mình, nếu không kiềm chế, nó đã chạy đến hỏi Tuân “Tại sao lại thế?”. Nhưng nó ngồi im, mỉm cười gắng gượng và nhìn Tuân, như ra hiệu là nó đang sẵn sàng lắng nghe. Chỉ có hành động này của nó mới khiến Tuân nhận thấy nó chính là nó, là cô bạn thân từng ngồi ngẩn ngơ nghe hắn nói về mọi chuyện, từ những chuyện bí mật, đến những chuyện ai cũng biết, chỉ một người không biết.
Tuân kể, Tuân bắt đầu kể say sưa như một đứa trẻ khoe thành tích với mẹ. Mắt hắn sáng lên niềm vui, niềm tự hào và cả niềm tin nữa. Tất cả như sụp đổ trước mắt nó, nó nghe rõ cả nhịp tim của chính mình, và cả những âm thanh đang dồn dập trong nó. Tất cả, hỗn loạn lắm.